Trang 18 trong tong so 18 trang
NGƯỜI EM ĐÀ NẲNG
Thân tặng Đ.T.V.L
Em tôi,
Người con gái sông Hàn,
Tuổi thơ trong nôi núi đá Ngũ Hành Sơn,
Với ước mơ bao la của biển Sơn Trà.
Dáng mãnh mai với đôi mắt long lanh trong sáng
. lãng mạn.
Em yếu đuối,
Trên đường đời rong ruỗi,
Nên nước mắt lưng tròng tuổi đôi mươi.
Nỗi đau thời thanh xuân em mang nặng nơi Đà lạt sương mờ.
Vì em ước mơ được một đời hạnh phúc,
Có phải vì đèo Ngoạn Mục
. quanh co.
Nên đời em không được phẳng,
Tháng năm đi cùng nỗi đau đắng nghẹn,
Quá nữa đời dở dang
. em vẫn mơ ước chốn thiên đàng.
Sống xa quê hương,
. em có thất vọng chán chường?
Nhưng em vẫn sống vì kiếp người phải sống!
Hơn ba mươi năm xa quê,
Giờ em còn thanh tao
. hay vàng võ xanh xao?
Dáng tiểu thư xưa vượt qua bao cơn bảo của cuộc đời?
Em ơi!
Phố núi cao vẫn đầy sương,
Đã khuất che tình yêu đôi lứa,
Khi lạnh lòng em nhóm lên đóm lửa,
Để ấm đời tha phương.
Trời về chiều, mặt trời sẽ lặn;
Đời về chiều,
. em có sợ đời héo hắt?
Đâu chỉ riêng em, cả nhân gian đều heo hắt!
Nỗi niềm riêng
. với bao nỗi ưu phiền.
Nhưng vẫn tin em vẫn mặc nhiên
. vì em là Vân Liên.
MINH VÕ.
|